Thứ Tư, 17 tháng 4, 2019

CÓ NÊN COI CÔNG TY LÀ GIA ĐÌNH CỦA BẠN ?

Hồi mới đi làm, ngồi nhậu với đồng nghiệp, họ thường nói: “Anh/chị xem em như em gái trong nhà, ban mình cũng như một gia đình.”


Và tôi mất thời gian rất lâu để rời khỏi sự nhầm lẫn xem công ty là gia đình, cũng như nhiều bạn bè bắt đầu đi làm thời đó.
Khi coi công ty là gia đình, ta mù quáng quên mất những quyền và nghĩa vụ của người làm việc: Nhiều bạn bè trẻ của tôi khi mới vào nghề, đã không dám hỏi sếp về lương, bảo hiểm, trợ cấp đi lại, trợ cấp độc hại… vì sếp coi bạn là… em trai/ em gái.
Nghĩa là ở đây, bạn hoàn toàn không được hưởng những quyền bình thường nhất của người lao động, chỉ vì sếp là “gia đình”. Nhiều người làm việc suốt hai năm trời cho một công ty hoàn toàn không có trò chuyện về hợp đồng ngắn hạn hay dài hạn, mà chỉ toàn những lời hứa suông kiểu: “Mình anh em trong nhà, anh sẽ lo cho em!” Hay “Công ty sẽ luôn đứng về phía em, em yên tâm.”
Không có quyền lao động, nghĩa vụ lao động cũng sẽ lỏng lẻo. Vì bạn ấm ức không có đủ hỗ trợ như đồng nghiệp, bạn có xu hướng thể hiện kém hơn, chậm chạp hơn, hoặc ỷ lại vì sếp như “anh trai” nên thôi ngủ dậy trễ mai làm xong việc cũng ok. Thái độ “gia đình” ở đây có hại cho cả con đường sự nghiệp của bạn và quyền của bạn.
Là người làm việc, tôi không coi công ty là gia đình, vì:
1. Khi coi công ty là gia đình, ta mù quáng quên mất những quyền và nghĩa vụ của người làm việc
2. Khi coi công ty là gia đình, ta sợ rời bỏ nó
3. Khi coi công ty là gia đình, ta dễ đánh mất giá trị bản thân mình
(Nếu không có công ty thì A/B/C chẳng là gì cả!)
4. Khi coi công ty là gia đình, ta nhầm lẫn mái nhà và công việc
Với tôi, công ty không phải gia đình, và tôi sẵn sàng ra đi khi có lựa chọn mới trong công việc. Nhưng công ty là nơi đem lại cho tôi những bạn bè, anh chị mà sau công việc họ trở thành người thân thuộc. Dù tôi nghỉ việc, sếp vẫn là thầy, là bạn. Đồng nghiệp vẫn là bạn thân, đi chơi hoặc đi học cùng nhau.
Nguồn: Khải Đơn

Đăng bợi:

0 nhận xét: